QUYỂN IV
Bí Tích Thánh Thể
Bạn muốn nhờ Chúa Giêsu Kitô, với Chúa Giêsu, sống đời con thảo của Thiên Chúa, mời bạn đọc GƯƠNG CHÚA GIÊSU Quyển IV.
Chương 1: PHẢI KÍNH CẨN ĐẾN RƯỚC THÁNH THỂ
“Tất cả những ai đang khó nhọc và gánh nặng nề, hãy đến với Ta, để nghỉ ngơi và bồi dưỡng.” (Mt.11,28)
Chúa kêu mời
Ôi Chúa Giêsu, chân lý bất hủ! Những lời trên đây, dầu không phát ra cùng một lúc, không thuật lại cùng một nơi, nhưng tất cả đều là lời Chúa. Mà vì xuất phát từ miệng Chúa nên là lời chân thực, con phải thành tín lĩnh nhận và biết ơn.
Là lời Chúa vì từ miệng Chúa phát ra nhưng cũng là cho con, bởi nó phát ra vì phần rỗi con.
Con vui lĩnh ở miệng Chúa để nó in sâu vào tâm hồn con hơn. Những lời đại từ bi, đầy lân tuất và thân ái ấy phấn khích con. Nhưng tội lỗi con gây kinh hoảng, lương tâm nhớp nhúa con ngăn trở, không để con lĩnh nhận những mầu nhiệm vĩ đại ấy.
Lời êm dịu Chúa nâng con lên, nhưng tội lỗi vô vàn của con ghì con xuống. Chúa dạy con phải tin tưởng đến cùng Cha, nếu con muốn dự phần với Chúa và phải ăn bánh trường sinh nếu con muốn được sống và vinh hiển muôn đời.
Chúa mời gọi: Tất cả những ai đang khó nhọc và gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, để nghỉ ngơi và được bồi dưỡng”.
Dầu ta không xứng
Lời thân tình quá! Êm dịu cho tai tội nhân quá! Lạy Thiên Chúa! Chúa mời gọi người nghèo túng, thiếu thốn vào dự tiệc Thánh Thể Chúa!
Nhưng con là ai, lạy Chúa, mà dám bạo gan đến gần Chúa! Kìa trời cao muôn tầng chưa thỏa lòng Chúa, mà Chúa bảo: “Hết thảy hãy đến với Ta”!
Chúa nhân từ hạ cố như vậy có ý chi? Mời gọi thân mật như vậy để làm gì? Biết mình không có mảy may gì để gây tín nhiệm, con đâu dám đến cùng Chúa!
Đã từng bao lần xúc phạm lòng nhân từ Chúa, con đâu còn dám rước Chúa vào nhà.
Sứ thần, Tổng thần phải nghiêng mình kính cẩn; người lành, người thánh phải run sợ, mà Chúa bảo con: “Hãy đến với Cha”!
Lời ấy mà không phải Chúa nói, nào ai dám tin? Nếu không phải chính miệng Chúa truyền gọi nào ai dám đến?
Sức ta hèn yếu
Kìa Noê, con người công chính, đã phải vất vả một trăm năm mới đóng xong chiếc tàu để cứu mình và thân nhân. Thế mà con, con chỉ dọn mình trong một giờ để rước Chúa tạo trời đất được ư!
Maisen, cận thần và thiết cốt của Chúa, đã đóng một hòm bằng gỗ không mục, nạm vàng thập thành để chứa Bia Lề Luật.
Mà con, tạo vật hèn đớn, con dám rước Chúa Tác giả Lề luật và Chúa tạo thành sinh linh một cách quá dễ dàng!
Salômon, vị vua khôn ngoan nhất các vua Do thái, cũng đã mất bảy năm mới cất xong ngôi đền lộng lẫy để dâng tiến Chúa và mất 8 ngày để khánh thành, dâng đủ một nghìn chiên bò, và Ngài rước hòm Bia Thánh vào biệt điện một cách long trọng giữa muôn điệu nhạc và tiếng hoan hô… Mà con, khốn nạn và hèn hạ hơn hết mọi người, con dám rước Chúa vào nhà trong khi không dọn mình được nửa giờ. Mà giả như con dọn mình được xứng đáng lấy một nửa giờ chả là may lắm sao!
Lạy Chúa Trời! Những bậc vĩ nhân đó cố gắng đẹp lòng Chúa chừng nào, mà con đáng buồn, con làm được ít quá, thì giờ con dành để dọn mình rước lễ vắn vỏi quá!
Ít khi con nghiêm chỉnh cầm trí được. Họa hoằn mới khỏi chia trí! Đúng lý ra, trước nhan Thánh Chúa, không được có một tư tưởng bất xứng nào, không một tạo vật nào có thể bén mảng tới.
Vì vị Thượng khách mà con sắp tiếp rước không phải là một thiên thần nhưng là Chúa các Thiên thần.
So sánh bia, Hòm bia, với Thánh Thể tinh tuyền bao hàm mọi quyền năng tuyệt vời của Chúa cho ta thấy sự khác nhau một trời một vực. Hiến tế Cựu Ước, hình ảnh hiến tế Tân Ước, và Hy tế Thánh Thể, xóa mờ mọi lễ tế cũ không khác nhau như trời vực là gì!
Phải hết sức kính cẩn
Vì sao trước tôn nhan Chúa con lại không cháy lửa sốt mến? Sao lại không dọn mình cẩn thận hơn để rước Mình Thánh Chúa, trong khi các Thánh Tổ phụ, các Thánh Tiên tri và các Vua Chúa cùng toàn thể dân chúng
tha thiết dường ấy với việc phụng sự Chúa?
Vì nhớ lại những ơn Chúa ban cho tổ phụ, mà Thánh vương Đavit vui mừng nhảy múa trước Hòm Bia Thánh. Ngài truyền sắm nhiều nhạc khí, soạn ca vịnh và dạy hát cho hân hoan.
Chính Vua, được Chúa Thánh Thần thúc giục, cũng thường với chiếc huyền cầm ca tụng Chúa. Ngài dạy dân Israel chúc tụng Chúa cho thực tình và hằng ngày hòa tiếng ngợi khen và tung hô danh Chúa.
Nếu xưa, chỉ nhìn thấy Hòm Bia mà người ta sốt sắng và chúc tụng Chúa được thế, thì nay, trước Bí tích Thánh Thể, nhất là khi rước Mình Thánh Chúa, con cũng như toàn dân Công giáo, phải kính cẩn và sốt sắng chừng nào! Nhiều người đi khắp nơi để viếng hài cốt các Thánh. Họ ngẩn người khi nghe thuật về các thánh. Họ chiêm ngưỡng những ngôi đền lộng lẫy và hôn kính xương thánh bọc bằng vải lụa, bảo vệ bằng hộp vàng.
Còn Chúa, lạy Chúa rất thánh, Đấng dựng nên nhân loại và Chúa các Thiên Thần! Chúa ở đây, ngay cạnh con; trước mặt con trên bàn thờ. Những cuộc hành hương đây đó do tò mò và tính ham biết những điều mới lạ. Chúng chẳng giúp xây dựng là bao, nhất là khi chỉ đi chu du mà không có tinh thần thống hối chân thành.
Nhưng ở đây, lạy Chúa! Trong Bí tích Thánh Thể, Chúa là Thiên Chúa thực, Chúa cũng là người thực. Mỗi lần con nghiêm túc và sốt sắng rước Chúa, Chúa cũng ban ơn muôn vàn cho phần rỗi muôn đời.
Không phải tính nhẹ dạ, tò mò… lôi kéo được người ta lại Bàn thánh nhưng là Đức Tin sắt đá, Đức Cậy vững bền và Đức Ái chân thành.
Bí tích diệu huyền
Lạy Chúa ẩn dật, Chúa tạo thành trời đất! Chúa xử với chúng con lạ lùng quá! Chúa đối với người Chúa chọn cách hiền hậu và nhân từ quá! Vì Chúa ban chính mình làm của nuôi chúng con trong Bí tích Thánh Thể.
Điều đó vượt mọi tâm trí. Có sức lôi kéo mọi tâm hồn đạo hạnh đến cùng Chúa và đốt nóng tình yêu của họ.
Những tín hữu suốt đời sốt sắng chuyên lo sửa mình, khi rước lễ họ thường được ơn sủng ái phi thường và lòng nhiệt thành hâm mộ nhân đức. Ôi! Ơn lạ lùng và sâu nhiệm của Bí tích Thánh Thể! Chỉ duy các tín hữu Chúa Giêsu biết, còn người vô tín ngưỡng và nô lệ tội lỗi không bao giờ cảm được.
Bí tích này ban ơn thiêng liêng, trả cho linh hồn sức mạnh đã mất và hoàn lại nét xinh tươi đã bị tội ác làm phai mờ.
Cũng có khi ơn Chúa ban lớn lao quá đến nỗi lòng sùng ái, chẳng những làm cho hồn mà cả xác yếu nhược cũng được thêm sức mới mẻ.
Chúa nhân từ
Nhưng ta phải khóc, khóc thảm thiết! Và đau đớn vì ta đã khô khan, lạnh nhạt, không sốt sắng đến rước Chúa Kitô là hy vọng và huân nghiệp của những người được cứu rỗi.
Chính Chúa đã thánh hóa và cứu chuộc ta, Chúa ủi an linh hồn người lữ khách nơi lưu đầy, Chúa là hạnh phúc bất diệt của các Thánh. Tiếc thay người Kitô hữu rất ít lưu tâm đến mầu nhiệm phần rỗi là mầu nhiệm làm vui thiên đàng và bảo trì vạn vật.
Tiếc thay! Lòng người mù tối và cứng cỏi! Chẳng những đã không để ý mà còn vì quen rước lễ hằng ngày không còn ý thức được ơn vĩ đại này.
Giả như cả thế giới chỉ có một đền thờ dâng lễ thánh này, và chỉ có một linh mục được làm Bí tích này, chắc người ta sẽ ao ước và nô nức tuôn đến nơi ấy, với linh mục ấy để tham dự Thánh lễ.
Hiện nay có rất nhiều linh mục, và Chúa Kitô hiến tế lễ ở nhiều nơi, để việc rước lễ được phổ cập khắp chốn và đức quảng đại, lòng thương yêu Chúa đối với nhân loại được biểu dương lan tràn.
Ôi! Chúa Giêsu hiền từ, Chúa Chiên hằng hữu! Con cảm tạ Chúa vì đã thương nuôi chúng con trong nơi lưu đày khốn khó, bằng Mình và Máu thánh châu báu Chúa. Hơn nữa, Chúa còn dùng lời bởi chính miệng Chúa mà mời gọi chúng con đến dự tiệc mầu nhiệm: “Hỡi chúng con, đang vất cả và lao lực! Hãy đến cùng Cha, Cha sẽ bổ sức lại cho”.
SUY NIỆM
“Trước ngày lễ Phục Sinh, Chúa Giêsu biết đã đến lúc phải từ giã thế trần mà về cùng Đức Chúa Cha. Như Ngài đã yêu con cái còn ở lại dương thế, Ngài còn thương họ tới cùng”.
Chính lúc ấy Chúa Giêsu bắt đầu lập Bí tích Thánh Thể, để nhờ đó có thể ở lại với môn đệ và con cái Chúa cho đến tận thế, như lời Chúa hứa : “Cha sẽ không bỏ chúng con mồ côi”.
Dầu mắt ta không trông thấy, nhưng Ngài vẫn ngự thật trong Thánh Thể và đêm ngày không ngớt mời gọi: “Hết thảy hãy đến cùng Cha, Cha sẽ bổ sức cho”. Chúng con khát, hãy đến suối nước trường sinh.
Với tiếng kêu mời thiết tha ấy từ trong các nhà tạm khắp thế giới phát ra, chúng ta có thể thờ ơ, lãnh đạm mãi được không?
Vậy “hỡi các bạn” hãy đến ăn uống, và say sưa trong yến tiệc Chúa Cứu Thế.
Lạy Chúa Giêsu! Quả là Chúa không còn nghĩ được cách nào khác hơn để chứng tỏ lòng Chúa thương yêu chúng con, hơn là Bí tích này. Để đáp lòng thương đó, con cũng không còn cách nào khác hơn là mau mắn chạy lại cùng Chúa trong Thánh Thể. Vậy lạy Chúa! Này con đây, xin Chúa đừng từ rẫy con.
Mt.11,28
Chương 2: MẦU NHIỆM TÌNH YÊU
“Bánh Ta ban, chính là thịt Ta đây, để cho thế gian được sống.” (Ga.6,51)
Tình yêu vô hạn
Cậy vào lượng khoan dung và đức từ bi Chúa, con đến với Chúa, lạy Chúa! Con đến như người yếu liệt đến cùng Chúa Cứu Thế, như kẻ đói khát đến nguồn sống, như người nghèo khổ đến với Vua trời, như tôi hèn đến cùng Chủ, như tạo vật đến cùng Đấng Tạo Hóa, như kẻ bị đày đọa đến cùng Đấng ủi an. Nhưng bởi đâu con được hân hạnh Chúa đến với con? Con là chi để đáng Chúa hiến mình cho con!
Có lý gì một tội nhân dám ra trước nhan Chúa? Tại đâu Chúa khứng đến với một tội nhân?
Chúa biết rõ về con và Chúa biết trong con không có gì để đáng được ơn ấy. Con tự biết mình thấp hèn, con biết Chúa tốt lành, con ca tụng đức từ bi Chúa và đội ơn vì đức bác ái không bến bờ của Chúa.
Chúa làm thế là vì Chúa muốn biểu dương lòng Chúa thương con và để con thêm lòng kính ái và khiêm nhượng chứ đâu phải do công phúc của con. Chúa muốn thế, vì Chúa xe định thế, nên con vui mừng lĩnh nhận lòng thương yêu của Chúa. Con hy vọng tội lỗi con sẽ không ngăn trở con. Ôi! Chúa Giêsu rất khoan nhân! Con phải cung kính biết ơn và ngợi khen Chúa chừng nào, vì con được rước Thánh Thể Chúa, là bí tích mà không ai có
thể nói hết giá trị.
Nhưng con sẽ suy tưởng gì? Vì giờ đây con sắp rước Chúa, con sẽ đến cùng Chúa. Mặc dầu con không thể cung kính cho xứng đáng, nhưng con thành tâm muốn rước Chúa với cả tâm tình tha thiết mến yêu.
Còn tư tưởng nào tốt hơn, lợi hơn và hạ mình thẳm sâu trước mặt Chúa và ca tụng lòng quảng đại vô cùng Chúa đối với con.
Con chúc tụng Chúa, lạy Chúa Trời con, và con sẽ ngợi khen Chúa muôn đời.
Con sấp mình và suy tôn Chúa vì con là đáy vực nhớp nhơ. Chúa là Đấng rất Thánh, mà con là vực tội lỗi.
Chúa hạ cố đến với con, trong khi con không đáng nhìn lên Chúa. Chúa hạ cố đến con, Chúa muốn ở với con, Chúa mời đón con đến dự tiệc thánh. Chúa muốn ban cho con của ăn trên trời bánh các Thiên thần cũng là Mình Thánh Chúa, là bánh trường sinh bởi trời xuống đem sinh lực cho trần gian.
Tình yêu đáp trả tình yêu
Lập Bí tích này, thực là một sáng kiến phúc lộc và ích lợi chừng nào! Yến tiệc trong đó Chúa hiến thân làm lương thực, quả là một yến tiệc mỹ vị và dịu ngọt chừng nào!
Công việc Chúa làm thực diệu kỳ, lạy Chúa! Uy quyền Chúa mãnh liệt biết bao! Chân lý Chúa thực khôn tả.
Vì Chúa đã phán và mọi sự đã hoàn thành, và hoàn thành theo lệnh Chúa. Điều kỳ lạ không ai hiểu thấu, nhưng mọi người phải tin, vì rằng, lạy Chúa là Thiên Chúa thật và cũng thật là người mà ở ẩn trong mụn bánh và chút rượu, cho người ta rước lấy và ăn, mà vẫn còn vẹn tuyền.
Ôi! Chúa tể muôn loài! Chúa không cần một ai, nhưng lại muốn ngự giữa chúng con trong Bí tích Thánh Thể. Xin Chúa gìn giữ hồn xác con vẹn sạch, để con được lương tâm vui vẻ và trong trắng, mà năng làm và rước lấy Bí tích mầu nhiệm này để được sống muôn đời. Vì Bí tích này Chúa đã thành lập, mục đích chính là để lưu mãi vinh danh Chúa muôn đời.
Linh hồn tôi ơi! Hãy vui mừng và tạ ơn Chúa vì đã ban ơn quí trọng để an ủi tôi trong nơi sủng khóc lóc này.
Vì mỗi lần truyền hoặc rước lấy Mình Thánh Chúa Kitô, là một lần làm việc cứu rỗi mình và được thông phần huân nghiệp của Chúa Kitô. Vì lòng thương yêu của Chúa Kitô không bao giờ giảm bớt và lượng từ bi không bao giờ phai lạt.
Vậy ta phải năng hồi tâm để dọn mình cho xứng đáng, và chăm chỉ gẫm suy về mầu nhiệm lớn lao này.
Ngày nào dâng hoặc rước lễ, ta phải coi là một việc trọng đại, mới mẻ và cao quý, như thể là chính ngày đó Chúa Kitô ngự xuống lần đầu tiên trong lòng Đức Mẹ, hay đang treo trên cây Thánh giá, chịu nạn chịu chết cho phần rỗi thế nhân.
SUY NIỆM
Giữa tiệc Thánh Thể, Chúa Giêsu nói với môn đệ: “Cha ước mong ăn bữa này cùng các con trước ngày chịu chết”. “Các con hãy làm việc này để nhớ đến Cha”. Phải chăng dầu Thượng Trí, Thiên Chúa cũng không sáng kiến được phương pháp nào tốt hảo hơn, để chứng quả lòng yêu của Ngài đối với nhân loại! Ôi! Mầu nhiệm vĩ đại!
Ai đã làm được cho một Thiên Chúa uy quyền ngự giữa muôn ngàn thần thánh, mà nay tự nhốt mình vào trong nhà Tạm nhỏ hẹp, trong tâm hồn nhớp nhơ của tội nhân.
Bí quyết nào đã làm được cho Ngôi Hai che giấu cả thiên tính lẫn nhân tính và hóa nên của nuôi nhân loại!
Phải chăng chỉ vì yêu mà Chúa đã tuyên bố: “Hạnh phúc của Cha là được ở với con cái loài người”.
Lạy Chúa Giêsu! Xin cho con hiểu tỏ lòng Chúa thương yêu con trong phép Thánh Thể, và giúp con dọn mình sốt sắng, đến rước Mình Thánh Chúa, để đền đáp phần nào lòng Chúa thương yêu con.
Chương 3: ÍCH LỢI BỞI NĂNG RƯỚC LỄ
“Đây là mình Thầy, hiến tế vì anh em. Anh em hãy làm việc này, mà tưởng nhớ đến Thầy.” (Luca 22,19)
Chúa là hy vọng
“Lạy Chúa! Con nay đến cùng Chúa, để hưởng nhờ ơn Chúa và được vui mừng trong tiệc thánh, mà Chúa đã thương dọn cho kẻ khó nghèo” .
Trong Chúa có tất cả mọi điều con có thể và phải ao ước, Chúa là phần rỗi và là Đấng cứu chuộc con, là hy vọng và sức mạnh con, vinh dự và vinh hiển con. Vậy hôm nay “xin Chúa hãy làm cho linh hồn con được vui mừng, bởi chưng, Lạy Chúa Giêsu! Con đã nâng hồn con lên cùng Chúa”.
Giờ đây, con ước ao được sốt sắng và cung kính tiếp rước Chúa. Con muốn rước Chúa vào linh hồn con để như xưa Chúa đã chúc lành cho ông Giakêu, Chúa cũng chúc lành cho con và cho con được vào sổ con cái Abraham. Linh hồn con khát khao rước Mình Thánh Chúa và lòng con mong mỏi kết hợp với Chúa.
Chúa là sinh lực
Xin Chúa ban cho con Thánh Thể Chúa, như thế là đủ, vì ngoài Chúa không gì có thể an ủi được con.
Con không thể sống không có Chúa, và con không sống được nếu Chúa không đến thăm con.
Vậy con sẽ năng đến cùng Chúa, năng rước Chúa như lương thực nuôi sống con. Con sợ thiếu lương thực bởi trời này, con sợ sẽ kiệt sức mà ngã giữa đường. Ôi! Chúa Giêsu nhân từ! Xưa khi Chúa giảng cho dân chúng và chữa bệnh cho họ, có lần Chúa đã nói: “Cha không đành tâm để họ bụng đói trở về, sợ họ lả dọc đường”. Vậy xin Chúa cũng xử với con như thế. Vì mục đích Chúa ngự trong Bí tích Thánh Thể là để an ủi dân Chúa.
Chúa là lương thực mỹ vị nuôi hồn. Ai nghiêm túc rước Chúa, sẽ được dự phần vinh hiển muôn đời.
Phần con, hay sa ngã, mau phạm tội, chóng khô héo và nhát đảm, con cần phải siêng năng cầu nguyện, xưng tội và rước Mình Thánh Chúa để có sức, được trong sạch và hăng say. Con sẽ xao lãng cả những điều quyết định nếu bỏ lâu không cầu nguyện, không xưng tội và rước lễ.
Chúa là an ủi
“Con người từ bé đã nghiêng về điều ác”. Nếu không được Thánh Thể Chúa bổ sức, mỗi ngày sẽ chìm sâu hơn vào điều ác.
Bí tích Thánh Thể giúp ta xa lánh điều ác, và thúc đẩy ta làm thiện. Bây giờ con năng rước lễ, mà còn trễ nải và luôn nguội lạnh, thì khi con bỏ hẳn của ăn bổ sức này và không được Mình Thánh Chúa đỡ nâng, con sẽ héo khô đến thế nào!
Vì thế, mặc dù con không xứng đáng rước lễ hàng ngày, nhưng con sẽ không bỏ những khi có thể và cố gắng hưởng nhờ ơn quí trọng này. Vì nguồn an ủi duy nhất của người giáo hữu đang lưu đày xa Chúa trong thân xác này, là được năng tưởng nhớ Chúa và sốt sắng rước Chúa yêu mến vào
lòng.
Chúa cao trọng vô cùng
Ôi! Phép lạ Tình yêu! Chúa đã dựng nên các Thiên Thần và gìn giữ cho sống. Chúa đã khứng đến với thân phận khốn nạn này, và cho con no thỏa bằng cả thiên tính và nhân tính của Chúa.
Sung sướng và hạnh phúc cho linh hồn rước Chúa nghiêm túc, sẽ được vui mừng thỏa thuê vì có Chúa ngự trong lòng.
Ôi! Linh hồn ấy được ơn cao cả chừng nào?
Vị thượng khách đang ở trong linh hồn ấy đáng kính mến chừng nào! Bạn thiết cốt của linh hồn đó thùy mị, trung tín chừng nào! Người tình muôn thuở mà linh hồn ấy đang ôm ấp, tốt đẹp chừng nào!
Ngài sang trọng và đáng yêu hơn hết những gì đáng yêu cũng như đáng ước nguyện.
Lạy Chúa chí ái! Trời và đất cùng mọi vẻ đẹp thiên nhiên phải câm lặng trước nhan Chúa. Vì mọi vẻ đẹp đều do Chúa mà có, và không bao giờ chúng có thể tuyệt mỹ như Chúa là Đấng khôn ngoan tuyệt hảo.
SUY NIỆM
Rước lễ không phải vì mình đáng nhưng là vì mình cần. Thánh Thể Chúa ban, không phải là phần thưởng nhưng là linh dược chữa tật bệnh linh hồn ta. Để rước lễ cho có hiệu lực, Chúa chỉ đòi ta hai điều kiện: sạch tội trọng và ý ngay lành. Với hai điều kiện đơn giản ấy, lòng Chúa mong được tiếp ta hằng ngày nơi Bàn Thánh.
Để đáp lòng mong ước của Chúa, ta hãy làm hết sức và cùng với Thánh Têrêsa, ta hãy làm cả cái quá sức để rước Chúa luôn nhất là nếu có thể rước Chúa hằng ngày.
Ps. 68, 11 Ps. 85,4 Mt. 15,32 Gen. 8, 21
Chương 4: CHÚA BAN NHIỀU ƠN CHO NHỮNG AI RƯỚC LỄ XỨNG ĐÁNG
“Ai ăn thịt và uống máu Ta, thì ở lại trong Ta, và Ta ở lại trong người ấy.” (Ga. 6, 56)
Thêm ân sủng và nhân đức
Lạy Chúa! Xin tuôn đổ “phúc lành cho tôi tớ Chúa”, để con được sốt sắng và xứng đáng đến rước Chúa.
Xin thu hút tâm hồn con vào với Chúa. Hãy lôi con ra khỏi giấc ngủ ươn hèn. Cứu cho lòng con nếm được hương vị tiềm ẩn của Bí tích này như nơi suối mạch tràn lan.
Xin mở mắt con, để con nhận ra mầu nhiệm cao cả này, và củng cố niềm tin để Đức Tin con kiên vững.
Vì đây là tình yêu thương, chứ đâu phải sức loài người; là việc của Thiên Chúa chứ đâu phải sáng kiến người trần!
Không thể dùng lý trí suy tư mà hiểu được mầu nhiệm này, vì nó vượt trên cả trí năng các Thiên thần.
Đã vậy tội lỗi ngập đầu như con, gai góc như con, thì hiểu thế nào được mầu nhiệm vĩ đại này!
Lạy Chúa! Với lòng đơn sơ, với Đức Tin kiên cường và trung tín, con vâng lệnh Chúa, con tin tưởng và kính cẩn đến cùng Chúa, và con tin vững vàng trong
Bí tích này, cụ thể có thiên tính Thiên Chúa và nhân tính của Chúa. Chúa muốn con rước Chúa và nên một với Chúa trong một tình yêu khắng khít. Vì thế con kêu cầu lượng từ bi Chúa ban ơn đặc biệt này là để toàn thân con tan hòa trong Chúa vì yêu mến, và không để một yên ủi nào ngoài Chúa chi phối được con.
Vì Bí tích cao cả và trọng đại này là sinh lực của hồn và xác, là thuốc chuyên trị mọi chứng bệnh tinh thần, sửa tật xấu, kiềm chế tình dục, lướt thắng và giảm sức cám dỗ, tăng ân sủng, thêm nhân đức, củng cố Đức Tin phấn kích Đức Cậy, phát triển và kiện toàn Đức Ái.
Bạn thiết nghĩa
Ôi! Chúa Trời con! Chúa là nơi nương tựa duy nhất của hồn con! Chính Chúa đã cứu vãn tính yếu hèn của nhân loại và ban phát mọi an ủi tâm hồn. Có ơn nào Chúa không ban và sẽ không ban hàng ngày trong Bí tích Thánh Thể, cho những người kính mến rước Chúa cho sốt sắng?
Kìa! Chúa đã yên ủi chúng con hết lời trong lúc đau khổ. Lúc chúng con ngã lòng. Chúa đã khơi dậy cho chúng con hy vọng sẽ được độ trì. Chúa ban ơn mới lạ để củng cố và soi sáng tinh thần, đến nỗi trước khi rước lễ tâm hồn chúng con xao xuyến và khô lạnh, mà sau khi tiếp nhận Thánh Thể Chúa, chúng con cảm thấy trong mình khác hẳn.
Chúa hậu đãi người Chúa chọn, cốt để họ nhìn thấy rõ, thấy cho tường tận sức riêng mình yếu hèn chừng nào, và họ đã hưởng nhờ lòng nhân từ và ơn nghĩa Chúa chừng nào!
Vì này bản thân nguội lạnh, cứng cỏi và khô khan, nhờ ơn Chúa, trở nên đạo đức, thùy mị và sốt sắng.
Đã có ai khiêm nhường tới mạch suối dịu ngọt này mà không múc được đôi chút hương vị của Chúa. Hay đã có ai đứng bên đống lửa mà không cảm thấy nóng ran chưa?
Vâng chính Chúa là suối mạch tràn lan, là lửa thiêng không bao giờ lụi tàn. Vậy nếu không múc được nước bởi mạch suối tràn lan mà uống cho no thỏa, ít nhất con cũng sẽ kề môi vào miệng giếng nước trời hứng lấy đôi giọt cho êm giọng, để khỏi chết khát.
Và nếu không hóa thân thành người trời và sốt sắng như các thiên thần Seraphim và Kerubim, ít nhất con cũng sẽ cố gắng giục lòng sốt sắng dọn mình để khi tiếp nhận Bí tích trường sinh, con cũng nhờ được đôi tàn lửa thánh. Lạy Chúa Giêsu nhân lành, Chúa Cứu chuộc chí Thánh! Xin Chúa hãy rộng tay bù đắp cho những thiếu sót nơi con, vì Chúa đã thương gọi hết mọi người đến cùng Chúa: “Hết thảy những ai lao lực vất vả, hãy đến cùng Cha, Cha sẽ bổ sức cho”.
Xin ơn năng rước lễ
Con vất vả đổ mồ hôi trán, lòng con héo hắt vì buồn đau. Tội lỗi đè nặng trên con, cám dỗ dằn vặt con, tà dục vây phá và đùa khuấy con, mà “vẫn không một ai tiếp viện”. Không một ai giải phóng và cứu thoát con trừ Chúa, lạy Thiên Chúa của con, Chúa cứu chuộc! Con tận hiến đời con và mọi sự thuộc về con trong tay Chúa, để Chúa giữ gìn và đem về cõi trường sinh.
Chúa đã ban Mình Thánh Máu Thánh Chúa làm của ăn và của uống cho con, xin nhận cho con được chúc tụng và tôn vinh danh Chúa. Lạy Chúa, Chúa cứu chuộc con! Xin làm cho con càng năng rước Thánh Thể Chúa, càng thêm sốt sắng yêu mến Chúa.
SUY NIỆM
Trên đường đi Horép, ngôn sứ Elia đói, mệt, thất vọng, nằm dưới tàn cây chờ chết. Nhưng sứ thần Chúa đã đến lay tỉnh ông: “Hãy ăn bánh bởi trời đem xuống”, Elia đã ăn và ngược dốc tới đỉnh núi mong chờ.
Trong cuộc hành trình của ta về quê trời, bao phen ta đã chùn chân, mỏi gối và thất vọng. Nhưng Chúa đã thương ban lương thực ăn đường.
Đây không phải là một sứ thần, nhưng là chính Chúa đã thân hành đến. Ngài tuyên ngôn: “Này là Mình và Máu Ta… ai ăn Thịt và uống Máu Ta, sẽ được sống muôn đời”.
Với lương thực trọng đại này, ta sẽ dễ dàng và dư lực để trèo tới đỉnh núi thiên đàng.
Ôi! Chúa Giêsu! Thực Chúa không còn thể làm gì hơn để tỏ lòng thương con! Xin cho con năng đến rước Chúa để đáp tình Chúa trong muôn một.
Ps. 20,4
Mt. 11, 28 Ps. 20, 12
Chương 5: CAO QUÝ CỦA THÁNH THỂ VÀ CHỨC LINH MỤC
“Thần khí mới làm cho sống, chứ xác thịt chẳng có ích gì. Lời Thầy nói với anh em là Thần khí và là Sự sống.” (Ga. 6, 63)
Cao cả thay sứ vụ Linh mục
- Nếu con được trong sạch như các Thiên Thần và thánh thiện như Gioan Tẩy giả, con cũng vẫn không đáng dâng và rước lễ.
Đâu phải nhờ công riêng mà người ta làm ra được và sử dụng Thánh Thể Chúa! Cũng như tiếp nhận Bánh các Thiên thần.
Linh mục quả là mầu nhiệm vĩ đại và có sứ vụ cao quý! Vì linh mục được làm một việc mà các Thiên thần không được làm.
Nhưng chỉ có những linh mục được thụ phong theo luật Giáo hội, mới được dâng lễ để truyền phép Thánh Thể Chúa Kitô.
Linh mục chính là thừa tác viên của Thiên Chúa, Ngài dùng lời Thiên Chúa, làm theo huấn lệnh và quy luật Thiên Chúa. Vai chính, hành động bên trong chính là Thiên Chúa, mà muôn loài phải phục tùng ý muốn và thực thi mệnh lệnh của Ngài.
Vậy trong Bí tích cao cả này, con phải tin Thiên Chúa toàn năng hơn tin giác quan hay ngoại chứng, đồng thời con phải hết sức kính cẩn khi phải làm việc trọng đại này.
Nhiệm vụ Linh mục
Con hãy nghiêm chỉnh gẫm suy sứ vụ cao cả con đã lĩnh nhận ngày Đức Giám mục đặt tay trên đầu con.
Đúng, con đã là Linh mục và là Linh mục để dâng lễ. Vậy con hãy trung tín theo Luật phụng vụ mà dâng thánh lễ, sốt sắng và phải sống một đời sống không ai bắt bẻ được.
Con đã không trốn trách nhiệm, trái lại con đã tự buộc mình giữ kỷ luật và nên trọn lành, thánh thiện hơn.
Linh mục phải được trau dồi mọi nhân đức và nêu gương một đời sống lành thánh cho người khác.
Linh mục không được sống như quần chúng, và theo lối thường nhân, nhưng phải sống như các thiên thần trên trời hay như người thánh dưới đất.
Ý nghĩa lễ phục của Linh mục
Linh mục mang y phục thánh thay vị Chúa Kitô, để dâng lên Thiên Chúa những lời khiêm nhượng và sốt sắng, cho mình và cho cả giáo hữu.
Ngài mang Thánh giá trước ngực và sau lưng, để nhớ luôn cuộc Tử nạn Chúa.
Thánh giá trước trên áo ngoài, nhắc Ngài nhớ gương Chúa Kitô và cố gắng theo đòi.
Thánh giá sau lưng nhắc cho Ngài biết phải sẵn sàng vui chịu vì Chúa mọi thử thách người ta làm cho mình.
Ngài mang Thánh giá trước ngực để khóc vì lầm lỗi mình. Ngài mang Thánh giá sau lưng, để khóc thương tội người khác. Và Ngài phải nhớ mình đã được đặt làm môi giới giữa Thiên Chúa và người có tội. Ngài không được khoan giãn cầu nguyện và tiến lễ, cho đến khi xin được ân sủng và ơn tha thứ.
Khi Linh mục dâng lễ, Ngài làm cho Chúa được vinh danh, thiên thần vui sướng, Giáo hội được kiên vững, trợ giúp người sống, người chết được an nghỉ và chính Ngài được thông công mọi ơn lành.
SUY NIỆM
“Linh mục là một Kitô khác”: Như Chúa Kitô, Linh mục Tân ước dâng lên Thiên Chúa hiến lễ trọng đại hơn hiến lễ tượng trưng của Cựu ước. Chức vụ Ngài đòi Ngài phải thánh thiện và nhân đức hơn các tư tế của Cựu ước.
“Linh mục là một Kitô khác”: Như Chúa Kitô, Ngài giữ trọng trách làm trung gian giữa Thiên Chúa và tội nhân. Ngài phải khóc tội nhân và chịu đựng những bất công của họ. Y phục Ngài luôn nhắc nhở Ngài nhiệm vụ đó.
Vậy cũng như Chúa Kitô đã tận hiến trên bàn thờ Thánh giá, Linh mục cũng phải tận hiến làm lễ hy sinh trên bàn thờ lòng mình, để cứu thoát đoàn chiên Chúa. Để đủ can đảm và hăng hái, Ngài hãy năng nhớ đến sứ vụ mình, một sứ vụ cao quý, làm cho các Ngài trọng hơn các Thiên thần.
Ôi Chúa Giêsu Linh mục Thượng tế! Chúa đã thương gọi con vào làm việc trong nhà thánh, xin Chúa hãy ở bên cạnh và giúp con chu toàn sứ vụ con.
|